Tại đó tôi sống dễ dàng với vài Mỹ kim mỗi tháng, vì sau chiến tranh thứ nhất, ở đây có sự làm phát giấy bạc.Đứng nhỏ không những thấy vui mà còn học được giá trị đồng tiền và cách tiêu xài nữa.Giữa đường ông không muốn đi nữa thì thôi, ngừng lại.Luôn luôn tự nhắc nhở rằng trong cuốn ấy hãy còn nhiều lời khuyên giúp ta cải thiện đời ta được nữa.Họ mệt lử vì họ ngán leo núi.Việc thứ hai đáng lẽ phải làm, là phân tích những nguyên nhân do thất bại để rút ra một bài học lâu dài.Tối, tôi trở về phòng ngủ như một vị anh hùng khải hoàn vậy! Tôi tự thấy đời như thay đổi hẳn đi.Anh không còn việc gì làm nữa, chỉ còn chờ cái chết nó từ từ tới.Có người trả lời: "Tôi không sao theo lời ông được, vì tôi nhiều nỗi lo quá rồi".Nếu bạn cho một người bà con một triệu Mỹ kim, bạn có mong người ấy mang ơn bạn không? Chính Andrew Carnegie đã làm việc ấy.