Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?Có khi lại còn lòi đuôi ăn vạ.Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.Tôi muốn gặp ông cụ.Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch.Thế là mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà hai tuần nhé.