Cảm giác như không thể lành lại được.Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm.Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.- Ta đôi lúc cũng cố tìm hứng thú và cũng thấy đây một chút kia một chút.Mất chứ không phải biến mất.Làm gì có lí do gì mà khóc.Chưa có gì để không thích.Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết.Hắn không thể tự tha thứ cho mình.