Bạn nằm nguyền rủa và chịu đựng mọi âm thanh trong khoảng 20 phút.Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ.Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó.Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu.Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân.Rồi lại êm êm lan ra.Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ.Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen.Cái chính là tự mình phải làm chủ mình.