Chỉ có sự hy vọng cuối cùng này mới khiến cho tôi có thể chịu đựng được cơn đau của chính mình và tiếp tục sống.Chính tôi là người cho cháu mô xương đó.«Hai người chăn bò cái ở vùng NewJersey đang đi ngang qua một khu rừng.Ranh giới giữa tình yêu lãng mạn và sự ám ảnh thường khá mơ hồ.Nó chính là chị em gần gũi của ảo giác, sự tự lừa mình, một niềm tin sai lệch nảy sinh ra từ một đầu óc bị rối loạn.Khi được làm quen với những điều mới, câu hỏi nên đặt ra là «tại sao không?» nhưng những người thường tự bảo vệ mình để chống lại sự thất vọng lại hay đặt ra câu hỏi «tại sao?».Chúng ta đáp lại sự bất hạnh đó của họ như thế nào chính là sự thể hiện con người của chính chúng ta.Ngược lại, trong những gia đình có quá ít những giới hạn càn thiết thì bọn trẻ cũng sẽ không học được những hướng dẫn quan trọng để sống thoả mái với người khác.Các con tôi sẽ không chôn cất tôi như tôi đã nhận ra một cách chắc chắn.Khi tôi đang kể cho Tổng Thống Bush.
