Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình.Cuốn sách thì vớ vẩn.Một phần vì sự tàn ác của kẻ nắm quyền lực.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.
