Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi.Nghĩ có vẻ khúc chiết.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.Lúc tôi khóc, mẹ khóc.Và họ tìm thấy niềm hạnh phúc khi bảo vệ lẽ phải khi đã có người đi tiên phong.Chính nó làm bạn đau không ít.Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.Buồn thay, chúng cứ chọc vào tai.Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu.Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương.