Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.Thôi, đứng dậy xem tí đã.Phải có mối quan hệ.Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.Khó có thể tốt cho đủ, chẳng bao giờ có thể tốt cho đủ, nhưng khi con người quên muốn tốt hơn thì là lúc họ bắt đầu quên nghĩa vụ, trách nhiệm thực tế khi làm người.Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.Và đợi bạn có thể là một vài cái tát.Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình.Nếu bạn nguyền rủa mình hoặc loài người sẽ có một cái kết có vẻ ấn tượng.