Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.Đó là một niềm an ủi.Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh.Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam.Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc.Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng.Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm.
