Ta thấy đã đủ ớn rồi.Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.Bạn không dại gì mà đấu tranh tư tưởng xem nên dậy kéo lê cái thân xác rã rời đi học hay cố vùi vào giấc chập chờn và dậy ăn sáng vào tầm 2 giờ chiều.Không trình bầy nữa.Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt.bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế.Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?.Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.Cảm thấy khỏe hơn một chút.Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.
