Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái.Nhưng chúng ta đều hiểu rằng khi ta được "giải bày tâm sự" là ta thấy trong người nhẹ nhõm liền.Hai người cô tôi, vừa già, vừa nghèo, vừa hay đau, nhận nuôi ba đứa trong số năm anh em chúng tôi.Thể lực đó, tôi đo bằng mày lực kế (dynamomètre) mà tôi bảo họ bóp hết sức mạnh.Đập vỡ nó đi tức thì không khí ùa vào lấp khoảng trống ấy.Chính cái cách ta phản động lại với nó làm cho ta khổ hay vui.Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố.Những mụt đó sưng mà không vỡ, sau cùng bác sĩ nói với tôi rằng tôi chỉ sống được hai tuần nữa thôi.Ông lại khuyên các sinh viên mỗi buổi sáng, mới thức vậy, đọc kinh "Lạy cha":000 năm rồi, các bực cha mẹ đều bứt đầu bứt tóc vì nỗi con cái ăn ở bạc bẽo.
