viết bị bắt gặp sẽ dễ bị bảo thôi đừng viết thế đợi thì làm gì ạ làm gì cũng được nhưng đừng viếtBố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.Chỉ thi thoảng lóe lên thôi.Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.Vẫn chứng nào tật nấy.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy.