Còn văn thể thì họ coi là đồ xa lạ.Ta trách ngày xưa chỉ lo nhớ mà không lo hiểu, ngày nay ta té vào lỗi lo hiểu mà không lo nhớ.Bảo họ sợ giai nhân, thì không.Mà dư luận có do đâu? Cũng phần đông do quan sát ngoài hay do tưởng tượng, đồn đãi.Biết bao nhiêu cây bút có thẩm quyền đã ca tụng tình cao cả nầy.Trong cuốn Psychologie des Foules, Gustave Le Bon nói con người lúc ở một mình cẩn thận tư tưởng, lời nói, hành vi, sống độc lập, nhưng khi hợp quần lại bị ảnh hưởng bởi tính chất quần chúng: tư tưởng, ăn nói hành động thay đổi kỳ lạ.Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái.Bắt họ ra trước công chúng nói vài tiếng: tim họ như muốn nhảy ra khỏi ngực.Rồi từ sự thương hại đó người cha nghĩ đến bổn phận đối với con, kết quả của tình yêu của mình, hình ảnh của bạn trăm năm mình và là dòng máu của mình.Cha bất mãn nhất là khi mẹ đi đâu về mà nói bằng một giọng úp mở, mờ ám.
