Họ sợ đến chết, họ do dự trong nhiều tuần, nhiều tháng, nhiều năm, và thế là cơ hội tuột mất.Nhiều người càng ngày càng hướng nhiều vào những thứ họ không thể làm hơn là những gì họ có thể làm đựơc.Khu đất lúc đó trị giáTôi không thể tin được điều đó.Lúc đó mong muốn trở thành thói quen và chỉ dẫn đến chính nó, tạo ra một vòng luẩn quẩn không dẫn đến đâu cả.Tôi không muốn nói rằng kinh doanh dịch vụ cá nhân là không nên.Tôi không điên khùng đến mức cứ thường xuyên khẳng định những điều chưa có thực, bởi vì khi đó giọng nói thầm trong đầu chúng ta sẽ đáp lại bằng câu: “Điều đó không thật, điều đó là bịa”.Một tuần trôi qua và tôi đoán là tôi đã hoàn thành khá tốt nhiệm vụ khi người quản lý gọi tôi vào văn phòng, mời tôi bánh ngọt và đề nghị thăng chức cho tôi làm thu ngân! Tôi đã suy nghĩ ghê gớm và lâu, chính xác là một phần tỷ giây, rồi trả lời: “Cảm ơn, nhưng không, cảm ơn”.Mọi thứ sẽ thu hút những thứ giống nó.Nhưng điều gì đã xảy ra? Với đa số người, không có gì đặc biệt cả! Nguồn năng lượng của họ chợt lóe lên trong phút chốc rồi mọi thứ lại trở về trạng thái cũ.
